The Works of William Fowler Secretary to Queen Anne, Wife of James VI. Edited with introduction, appendix, notes and glossary by Henry W. Meikle |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
i. |
ii. |
i. |
ii. |
iii. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. | XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXV. |
XXVI. |
XXVII. |
XXVIII. |
XXIX. |
XXX. |
XXXI. |
XXXII. |
XXXIII. |
XXXIV. |
XXXV. |
XXXVI. |
XXXVII. |
XXXVIII. |
XXXIX. |
XL. |
XLI. |
XLII. |
XLIII. |
XLIV. |
XLV. |
XLVI. |
XLVII. |
XLVIII. |
XLIX. |
L. |
LI. |
LII. |
LIII. |
LIV. |
LV. |
LVI. |
LVII. |
LVIII. |
LIX. |
LX. |
LXI. |
LXII. |
LXIII. |
LXIV. |
LXV. |
LXVI. |
LXVII. |
LXVIII. |
LXIX. |
LXX. |
LXXI. |
LXXII. |
LXXIII. |
LXXIV. |
LXXV. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIIIa. |
VIIIb. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXVa. |
XXVb. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XVA. |
XVB. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXV. |
XXVI. |
XXVII. |
XXVIII. |
XXIX. |
XXX. |
XXXI. |
XXXII. |
XXXIII. |
XXXIV. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
The Works of William Fowler | ||
152
XVII.
Suld I not heate these harmefull hands and blamewhich shott the shafts of love streight in that part,
that by the bloode that yssewd of the same
is paynte her fatal name with in my harte?
yet ar the wonds so sueit of that sueit darte,
that seing thame the more I theme adore,
and fayne wald kiss thame though they cause my smart,
that the revenge might equal loss and sore.
faire hurting hand, hyde not your hewe no more,
whase quhytnes graces and dothe glad my vewe:
and quhils In wonding me I tak for glore
to perrish and to perrell by your hewe,
how far suld then my ioyes and glaidnes growe,
gif pittie anes culd from your fairnes flowe?
The Works of William Fowler | ||