Constance De Castile A Poem, in Ten Cantos. By William Sotheby |
![]() |
![]() |
I. |
II. |
III. |
![]() | IV. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
![]() | V. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
![]() | VI. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. | VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXV. |
XXVI. |
XXVII. |
XXVIII. |
XXIX. |
XXX. |
![]() | VII. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXV. |
XXVI. |
XXVII. |
XXVIII. |
XXIX. |
XXX. |
![]() | VIII. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
![]() | IX. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
![]() | X. |
I. |
II. |
III. |
IV. |
V. |
VI. |
VII. |
VIII. |
IX. |
X. |
XI. |
XII. |
XIII. |
XIV. |
XV. |
XVI. |
XVII. |
XVIII. |
XIX. |
XX. |
XXI. |
XXII. |
XXIII. |
XXIV. |
XXV. |
XXVI. |
XXVII. |
XXVIII. |
![]() | Constance De Castile | ![]() |
VI.
“Ah, wherefore, Julian! why, unkind,“Thou soother of my soul”—she cried—
84
“In weal, in woe to Constance join'd,
“Why didst thou venture forth alone,
“Dare the dread foe, and ways unknown?
“Yet happier far thy fate had been
“Hadst thou no more thy Constance seen.
“Julian, each blissful hour is past,
“Dream of delight too sweet to last,
“When by Maria fondly prest,
“Our day was joy, our night was rest.
“Alone remains, mid dark despair,
“The memory of the days that were,
“And keen regret, that deeper throws
“A shadow o'er surrounding woes.”
![]() | Constance De Castile | ![]() |